Rôi tôi sẽ ra đi, chẳng biết đi đâu
Chỗ nào cũng chiếc dù bao dung hiền phụ
Tục tục thân gà trống nuôi con
Thôi giả từ những nhà ngục thanh xuân
Thôi giả từ những chuồng lồng phế thải
Những mũi kim đâm vào, dâm hoài đâm mải
Rót vào những giọt cứu rỗi linh hồn
Nhưng em, em không chịui đồng hành
Em có 4000 người biều tình không cho em chết
Vâng, tôi vỉ thương em, nên không từ biệt
Bởi tôi có con đường thứ sáu phục sinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét